Lạc lõng vai gầy phủ gió sương
Đường xa vạn lý đẫm canh trường
Rời quê lụa trắng chân trời rã
Chất nỗi tim hồng kỷ niệm vương
Ủ ấp bao điều thơ dại nghĩ
Trầm luân một lối khổ đau tường
Tìm đâu thuở ấy êm đềm hỡi
Chỉ thấy men sầu hãm lệ đương
Bao ngày dãi nắng với dầm sương
Mẹ gánh đời con những đoạn trường
Phố chật người đông hè quán trải
Lên bờ xuống ruộng đất bùn vương
Thời gian chỉ biết cơm lành giữ
Số phận nào hay bệnh dữ tường
Một sớm mưa buồn giăng tiễn biệt
Hiên nhà cặm cụi dáng hiền đương